DIỄN ĐÀN KẾ TOÁN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Mưa tan dần...

Go down 
Tác giảThông điệp
chitinh

chitinh



Mưa tan dần... Empty
Bài gửiTiêu đề: Mưa tan dần...   Mưa tan dần... Icon_minitimeThu Sep 01, 2011 12:12 am

Mưa tan dần... 13130491781581286999_574_0

Những cơn mưa hè đã dần qua, cuốn trôi ngàn kí ức ngày xưa cũ… Tôi vốn yêu những cơn mưa bất chợt, nhanh chóng, mạnh mẽ mà thoáng qua không một chút yếu lòng, uỹ mị. Những cơn mưa hè giữa cái nắng gay gắt ban trưa làm đôi mắt ai đó nheo lại đầy lo toan, nhọc nhằng.

Hôm nay trời đẹp đến chói mắt, cái ánh nắng yêu kiều xua tan mọi tăm tối của cơn mưa ào ạc tối qua. Tôi kết thúc ngày học cuối cùng của năm nhất trong lòng cứ bồn chồn mong được sớm về nhà. Tôi nhớ gia đình quá! Đoạn đường 40km không xa với những nhiều người, nhưng với tôi nó xa lắm, nhớ lắm và nặng nề lắm…

Cơn mưa năm trước, tôi có anh, có tình yêu học trò ngàn hẹn ước… Chúng tôi cùng nhau học, cùng nhau chăm lo cho tương lai của hai đứa… Sau kì thi Tốt Nghiệp, anh rời nơi này đến một nơi rất xa tôi, chúng tôi hẹn nhau ở giảng đường Đại Học. Cần Thơ sẽ là nơi chúng tôi bước cùng nhau đến tương lai, nhưng rồi ai cũng có nơi để đến và anh không cần tôi nữa… Tôi vẫn giữ lời, vẫn ở Cần Thơ tìm tương lai dù chỉ ở một trường Cao Đẳng… Còn anh? Tôi cũng chẳng còn khả năng nghĩ đến, nhớ về anh, tôi chỉ thấy buốt đau… Những cơn mưa tháng 7 năm trước mang chúng tôi lại gần nhau hơn, xa nhau suốt mấy tháng dài, anh dành chút thời gian về thăm tôi. Chính nơi này, anh và tôi cứ hay mắc mưa, anh về trời lại mưa… Chẳng hiểu sao tôi yêu mưa nhiều đến thế, lúc có anh, tôi vui khi mưa đến… Khi xa anh, mưa làm tôi đau, kí ước quay về trong ngàn chua xót, dối gian… Ngày ấy tôi và anh, ngây thơ, vụng dại đến đáng thương… Anh ngàn câu yêu để rồi anh quay về với người trước đây mà không một câu giải thích. Có lẽ, tôi chỉ là vật thay thế… Và người thay thế sẽ mãi mãi là người đến sau, người cho anh tình yêu mà anh đang thiếu…

Mưa tan dần... 13130492801745988879_574_0

Một mùa nữa lại đến và đang dần qua, tôi đón mưa trong nhiệt huyết của cô sinh viên năm nhất bằng mùa thi ĐH. Cái cảm giác vui vui, âm ấm mỗi lúc dầm mưa cùng nhóm trực đến giờ tôi vẫn nhớ... Mưa vẫn ấm nhưng chan chứa niềm thương nỗi nhớ...



Một mùa hè sắp qua, mùa tụ trường nữa lại về, đôi mắt đang rưng rưng nỗi nhớ về nơi nhiều kí ức này. Rất rất lâu rồi khi đi ngang qua trường tôi mới đưa mắt nhìn, với tôi nơi này quá nhiều u buồn, tôi trốn tránh nó đã hơn 1 năm nay rồi còn gì… Đối mặt, tôi còn phải đến đấy để nhận bằng tốt nghiệp nữa chứ… Lan man thật, chợt thấy mình hâm hâm thế nào ấy!

Mới ngày nào tôi hạnh phúc thật nhiều khi là một trong những sinh viên mới toanh của thành phố xa lạ này. Là đứa nhỏ tuổi nhất lớp, có dịp để làm nũng, mèo nheo với các anh chị… Niềm vui đến giờ vẫn nguyên vẹn nhưng có phần vơi chút đi… Bởi sắp tới đây, các em tân sinh viên nhập học, "giành đi" cái "huy hiệu" mà ngày nào mình yêu quý. Sinh viên trẻ, nhiệt huyết và sôi nổi… Các em sẽ là nhóm của nhiệt huyết mới, niềm tin mới… Tôi vẫn chào đón các em, chờ để trao cho các em niềm tin ngày nào… Quả thật tôi có chút tiếc nuối… 1 năm qua tôi bỏ lỡ quá nhiều, chính vì thế tôi vẫn mong các em không nên như thế… Can đảm và mạnh dạn thử thách chính mình…

Cơn mưa kéo đến, mưa cứ rơi như sợ sẽ không còn được rơi nữa… Mưa lòng cứ rơi như chưa bao giờ dứt… Tôi hôm nay sầu bi quá! ưa nữa lại đến và đang dần qua, tôi đón mưa trong nhiệt huyết của cô sinh viên năm nhất bằng mùa thi ĐH. Cái cảm giác vui vui, âm ấm mỗi khi dầm mưa cùng cả nhóm trực tôi vẫn nhớ… Mưa vẫn ấm nhưng sâu trong đâu đó là chan chứa nỗi nhớ niềm thương…

Về Đầu Trang Go down
 
Mưa tan dần...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DIỄN ĐÀN KẾ TOÁN  :: GIA ĐÌNH ASKT4AB :: ĐỌC VÀ CÙNG SUY NGHĨ-
Chuyển đến